Discussion about this post

User's avatar
Thanh Băng's avatar

Gửi anh Tuấn, bài này hay quá ạ huhu. Trước đây, cũng có vài lần em chạy xe đi học đến trường rồi gặp vài vụ va chạm xe. Những lúc đó em muốn quăng cả xe đi mà chạy lại giúp người ta lắm nhưng mà nhìn thấy có vài người giúp rồi thì em lại thôi, trong đầu thì em lại nghĩ: "Giờ mình chạy xe lên lề rồi chạy lại giúp thì có kịp (giúp người ta) không nhỉ? Hay người ta sẽ có giúp người giúp ngay thôi, mình chạy lại có khi lóng ngóng làm mọi chuyện tệ hơn. Hay mình quăng xe ở đây rồi chạy lại giúp thì có làm phiền những người khác không? Rồi nếu chạy lại vừa kịp thì biết làm gì bây giờ, đỡ người ta dậy rồi làm gì tiếp đây?". Em cứ suy nghĩ như vậy dù đó là những vụ xảy ra ngay trước mắt em cho đến những vụ mà em thấy thấp thoáng từ xa. Rồi khi mà lướt qua người ta, thấy người ta được vài người giúp đỡ rồi thì em vừa thấy nhẹ lòng mà vừa thấy bứt rứt, nhẹ lòng là tại vì người ta cuối cùng cũng được giúp đỡ mà bứt rứt là tại vì sao mình lại không giúp. Cám ơn anh Tuấn vì đã chia sẻ bài viết này ạ, nó chắc chắn sẽ làm em suy nghĩ rất nhiều, and maybe sau khi em đã suy nghĩ đủ nhiều, em sẽ tự tin giúp mọi người mà không overthinking nữa 🥰.

Expand full comment

No posts